Nói quá nhiều (overtalk) chẳng tạo nên một thiện cảm nào nơi người nghe cả. Mọi người dường như ai cũng có lần phàn nàn về hội họp. Giờ thì có lẽ Boom-Boom đã yên tâm vì không còn thấy mắc nợ tôi nữa.
Nhất định sẽ có một ai đó trong nhóm đông thích hợp để chuyện trò cùng bạn. Nhưng tôi biết lý do mà họ muốn dự luật này được thông qua là: Đưa bóng chày trở thành môn thể thao có lợi nhuận cao nhất, và từ khía cạnh bóng chày, tôi không nói về những môn thể thao khác. Tình huống dở khóc dở cười nhất trong nghề phát thanh viên của tôi là câu chuyện vào buổi sáng đầu năm 1959, tại đài phát thanh WKAT, Miami.
Tất cả chúng tôi đều bị sốc, vài người thổ lộ nỗi bàng hoàng. Đơn giản vì anh đã vượt qua sự căng thẳng ban đầu, và càng lúc càng tự tin hơn khi đã quen với khẩu điệu của mình. Một hôm, qua điện thoại tôi nói với ngài thị trưởng rằng tôi rất thích nói chuyện với Andrew qua vài lần tiếp xúc với anh ở Washington.
Đột nhiên khi nhìn thấy ánh mắt buồn bã của Stacey và những người khác trong gian phòng, tôi biết rằng ai cũng đang chịu đựng nỗi đau như tôi. Sáng sớm Chủ Nhật, Burns gọi điện cho Benny: Tối nay tớ sẽ sang chở cậu. Nó tìm hiểu tất cả những việc xung quanh anh…
Tôi không ngại hỏi những câu táo bạo, những câu hỏi làm khán giả của tôi phải tò mò. Năm ngoái không có một tội phạm nào ở Butte. Tôi rẽ cánh sang phải.
Nói cách khác, bạn nên trình bày cụ thể những ưu điểm của mình thay vì cứ đắp vào khoảng thời gian phỏng vấn ngắn ngủi bằng bản tường trình lý lịch. Nếu bạn là người nghiêm nghị thì hãy xem anh ấy có nghiêm nghị hay không. Vâng, có thể như thế lắm nếu như không có Herb…
Không có gì khiến người ta cảm thấy khó chịu hơn khi suốt bữa tiệc phải nhúc nhích trong một cái bàn chật hẹp. Nhưng nếu làm hỏng việc gì thì khó khăn đây. Nếu bàn tay bạn có một vết dơ, khán giả cũng nhìn thấy.
Hai là, trước khi bắt đầu phải nghĩ mình sẽ nói gì. Buổi lễ choáng ngợp một rừng hoa và một rừng cờ. Đó là chia sẻ của tôi dành cho bạn.
Khi mới tới Washington thì ngay lập tức, tớ đã trở thành một fan của nhóm Redskin rồi. Ví dụ khi bạn nói chuyện với người tu hành thì đừng giả định những việc trần tục quá. Lúc đó chúng tôi suy nghĩ đơn giản là chỉ nghịch ngợm lừa phỉnh mọi người một chút mà thôi, nhân tiện quyên góp được một ít hoa quả và tiền, rồi thì đến quán Nathan quen thuộc để ăn xúc xích nóng.
Đáng nói là những điều ấy tất cả chúng tôi đều biết, thế mà qua cách nói của George chẳng ai thấy nhàm chán. Tôi thật sự không biết cái nào đáng nhớ hơn 91 từ you know hay nội dung cuộc gặp gỡ. - À, theo anh thì lối diễn của John Huston và John Smith khác nhau như thế nào?