Tìm báu vật trong đống rác. do tuyết sẽ không ngớt rơi trong vài ngày tới nên Robert và vợ quyết định về lại Anh bằng phà. Tôi thấy việc đó cũng dễ vì tôi không day bám vấn đề.
Những nhà tâm lý học hàm ý đến khả năng tưởng tượng những gì sẽ xảy ra, hơn là đến những gì đã thực sự xảy ra – kiểu như “suy nghĩ trái với sự thật”. nhiều người thấy việc này rất khó, sau đây là một số gợi ý xem nên làm việc đó như thế nào. Kết quả đoán của tôi là lá bài của bạn biến mất.
trong một cuộc phỏng vấn, Susan sụt sùi giải thích: “không ai muốn ngồi chung xe hơi với tôi, và nếu tôi đi đến nhà ai thì tôi luôn bị la là hãy ngồi yên một chỗ, đừng nhúc nhích gì hết”. Trong khi Bernard và Peter may mắn vẫn tiếp tục lâu hơn. đó là một thay đổi thực sự cho tôi.
thay vì dựa vào mê tín dị đoan thì họ kiên tâm, học hỏi từ những sai lầm đã qua, họ chú tâm sáng tạo ra những biện pháp khắc phục vận rủi, đừng như Shelly xúi quẩy, người phụ nữ bị tai nạn xe hơi nhiều lần, nhưng chẳng làm gì để cải thiện kỹ năng lái xe của mình, mà cứ đổ lỗi cho chiếc xe “có huông”. Tất cả bốn người đều được chỉ thị là hành xử theo cách giống hệt nhau, cho dù là Brenda hay Martin ở trong quán. Pulitzer sinh ra ở Hungari.
Tôi yêu cầu họ thông tin rằng tôi dự định nghiên cứu thêm về đề tài nay, và mong mỏi được người may mắn và người không may góp sức, cùng tham gia. Người may mắn tin rằng bất kể vận đen nào trong cuộc đời mình, về sau hóa ra lại kết thúc có hậu. May mắn của Lynne bắt đầu khi cô tình cờ xuất hiện trên một bài báo kể lại chuyện người phụ nữ đã thắng nhiều cuộc thi một cách ngoạn mục.
cho mãi đến những năm cuối tuổi 30 ông mới nắm bắt được bước ngoặt may mắn đầu tiên – một người bạn khuyến khích ông ra tranh cử chức thẩm phán tòa quận hạt, và ông không ngờ lại chiến thắng cuộc đua khi 42 tuổi, ông ứng cử chức thẩm phán tòa án liên bang và lại thắng. Bạn hãy nhìn chúng và chọn lấy một lá cho mình và nhớ nó. Tưởng tượng có một ông già đang ngồi ở trong góc han.
Tôi cùng các đồng sự đã thiết kế một bài trắc nghiệm đơn giản để phân chia những người tham gia thành người may mắn, người không may hoặc người trung hòa (không xui không hên)một cách chính xác. lúc trẻ, anh đã sống hoàn toàn khác – luôn bị rắc rối với cảnh sát, từng bị bắt khi cố đột nhập vào một tòa cao tầng và sau đó phải ngồi tù. như chúng ta đã thấy ở chương 2, may mắn ảnh hưởng đến tất cả mọi khía cạnh của cuộc sống con người.
tôi gọi lại để báo với bà ấy là không có vấn đề gì cả và hỏi tại sao bà lại đề nghị như vậy. Stephen cho kịch bản điểm -2 và ghi chú: “tôi nhận thấy chuyện này quái đản nhất trên đời – làm sao tình huống ấy có thể được xem la may mắn cơ chứ, trừ phi quí vị thích bị bắn” đây là phần sống còn của tiến trình, và đòi hỏi bạn giữ một nhật ký ghi chép về các sự kiện may mắn xảy đến cho bạn trong suốt quá trình học tháng tới.
trái lại, những người xụ khuôn mặt thành cau có lại cảm thấy buồn. Tôi ngồi xuống và tập trung vào người đầu dây bên kia, cho dù tôi có biết người đó hay không. Nếu anh ta không trả lời thì nhanh chóng tìm một ứng viên khác từ sổ địa chỉ của bạn và gọi cho cô ấy.
nhưng trong vô thức, những người này thường nhận ra rằng mình đang tự lừa dối mình tin vào điều mà mình muốn tin. Patricia chẳng bao giờ dám cầu chúc ai may mắn, bởi vì trong quá khứ điều này khiến họ thi rớt phỏng vấn hay bị trượt những cuộc thi sát hạch quan trọng. có lẽ Susan cũng siêu linh không kém, nhưng cô lại sử dụng khả năng của mình theo cách mang tính hủy hoại, luôn tự mắc vào những biến cố gây phương hại cho mình.