Mà nguyên nhân là những dồn nén âm thầm xuất phát từ chính sự căm ghét (thường là vô thức) những định kiến ấy. Muối thì về biển còn nước thì lên mây. Ban đầu giận bố mẹ làm tôi nhục.
Thì anh sẽ chìa hẳn tờ giấy ghi sẵn mẩu đối thoại ấy cho em xem. Nhưng họ sống không bình thường. Cũng như dù sao họ cũng là những người thân, bè bạn khác của tôi.
Bạn thì không, bạn có thể tha thứ nhưng khó gắn bó hay tỏ ra niềm nở với những người lười tự sửa chữa. Trong đêm, không chết, không ngủ được, thật buồn. Biết là cái ấn tượng ấy chẳng hay ho gì.
Chỉ có một cái cẳng chân hình trụ ngắn hơn chiều dài cái xương sống đèn độ một phần ba. Nước mắt ơi! Hóa ra mày chẳng cạn bao giờ. Đang viết, à không, nói, à không viết, à có nói, chơi thôi.
Không phải điệu cười chua chát. Reng! Reng! Reng! Cha bố cái chuông đồng hồ! Đấy, trí tưởng tượng mới mẻ của một cậu bé mới lớn có thể khiến cậu ta hớn hở âm ỉ cả ngày. Rồi bảo: Đấy! Anh vẫn chẳng thể lừa nổi em.
Dễ dàng bị đầu độc nhận thức và kích động khi những thực tế đen tối của đời sống không còn lén lút chừa mặt trẻ em mà hiển hiện hàng ngày. Bạn muốn về nhà viết quá. Tôi chỉ ủng hộ dân chủ và những anh có vẻ hợp với chiêu bài dân chủ của tôi.
Và ta chỉ là những họa tiết trang trí cho bức tranh vĩ đại mà hắn vẽ ra. Phố phường quanh nhà lại bình thường. Tại sao mọi người lại ngủ được.
Tôi tin phải làm như thế và tôi cứ sống như thế. Mà em lại chẳng thể sưởi ấm hết hồn anh. Đất nước chưa đến thời đại có những đầu nậu biết săn lùng những cái đầu có ý tưởng.
Bạn vừa chợp mắt, nói chính xác hơn là lịm đi, chừng 1 tiếng thì cảm thấy một cái gì đó dài dằng dặc làm mình khó chịu. Không to tiếng, không hút thuốc, không nghiện ngập, không đàn bà, không ăn cắp vặt. - Cũng có lí, nhưng liệu cứ miễn cưỡng thế, ta có sống được qua cái nỗi khổ tinh thần này không? Cố rút từng chữ trong những cuốn sách không hề ưa thích, đặt lên đầu rồi lấy búa đóng đinh vào trong hai năm nữa để thỏa lòng người khác.
Cả những trận bóng ném thằng em thi đấu nữa. Đây là sân bóng, nên nhớ, và bạn thật ngu nếu cho mình quyền cười cợt sự cuồng nhiệt của họ. Chuyện đi đá bóng và chuyện đi ăn giỗ không giống nhau nhưng tôi hiểu chúng tôi không thích bị người khác làm cái phần mà mình tự làm được.