Hơi bị xịn, tiền triệu đấy. Như đôi lần nó chợt thốt ra lúc bực bội. Bạn thích bác trai và sự hoà hợp của hai người ở những thời điểm như thế.
Có thể leo lên băng ghế cao hơn để nằm nhưng nóng hơn. Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ. Tỏ ra e thẹn hay đạo mạo càng khó va chạm và dễ bị dắt mũi.
Ông sợ làm ướt lạnh khuôn mặt nàng. Dù lúc đó chả nghĩ gì. Rao giảng cũng là chơi.
Hầu hết thì bạn chơi game, chơi thể thao hoặc viết. Mặc dù đáng ra phải có một bức ảnh chụp khéo để đính kèm hình ảnh thì một số kẻ đa nghi mới không khăng khăng bạn bịa hoặc cho rằng bạn mô tả không hợp lôgic. Phải vượt qua các giới hạn chứ! Ờ, vượt, nhưng dồn sức cho cái này thì làm sao vượt được cái kia.
Bác không thoát được ra đâu. Tôi thấy ông có khiếu phê phán đấy. Nếu ai là tất cả mà chẳng là gì cả thì tức là người đó (hoặc gì gì đó) đang chơi.
Chiều nay, chị út và cô bạn rủ vào chợ ăn bánh rán với cả chè. Đêm nay viết, ngại thay bút mới. Nhưng những lúc mở tủ ra, đọc lại những bài thơ đã và chưa gửi, những lúc đặt bút viết trôi chảy, bạn lại tin mình, tin vào những gì đọng trong tiềm thức của mình.
Khuôn mặt chả biểu hiện thái độ gì. Họ kinh doanh khách sạn. Làm sao vẽ được tiếng kêu răng rắc ấy hở mày? Ngay cả cái ý nghĩ trước và cái ý nghĩ đang diễn ra này, cũng có kẻ nghĩ rồi, chắc thế.
Và năng lực sẽ làm cho chữ nghĩa là những mảnh xương thịt bắn ra tung tóe trong cuộc va chạm có hay ho hay không. Lúc mẹ đứng cạnh tôi, nhìn tôi khóc và khóc, tôi chợt thấy đây là một khung cảnh tuyệt đẹp và hiếm hoi trong đời. Tôi muốn (em muốn) sống để tôi thôi muốn chết.
Chả là tôi có làm chân loăng quăng ở công ty gốm sứ mây tre đan của chị. Cái gì cũng trôi tuồn tuột. Nhưng dù có ông nào bảo đời thực ảo khôn lường, sướng có khi là khổ, khổ có khi là sướng, mới có khi là cũ, cũ có khi là mới, xã hội nào mà chả như xã hội nào, cải tạo mà làm gì thì kệ cha ông ta.
Ta ngại nói sự thật với ai nhìn ta ngờ vực. Cái bệnh của tôi bố mẹ đã hết thuốc chữa. Một kẻ lang thang như tôi không đủ can đảm làm người ta khó chịu nếu dựng xe lên vỉa hè, ngồi quay mông về phía họ và ngó ra đường.