Đó là vì chúng ta lạnh lùng và dửng dưng. Ví dụ dưới đây minh chứng một quy trình đang trở nên phổ biến trong các bài kiểm tra tuyển nhân viên. Trong một vài trường hợp, kỹ thuật này tự nó sẽ phơi bày tội lỗi của một người, nhưng nếu không được như vậy, bạn cũng chẳng hề đánh mất thế thượng phong và có thể tiếp tục bước hai.
Hiện tượng kéo dài này xảy ra vì người nói thật thấy thoải mái với vị thế của mình và không bận tâm đến chuyện “bày trò” với câu trả lời của mình. Dù thế nào thì bạn cũng sẽ không bao giờ rơi vào tình huống khó khăn kiểu như vậy, nhưng bạn có thể thấy rằng nhiều khi tốt hơn là không nên tiết lộ vị trí của mình – thậm chí nếu điều đó có nghĩa là phải chịu những thiệt hại nhất thời. Người đó cố gắng thuyết phục bạn vì bằng chứng không đủ sức thuyết phục.
Đối với kẻ nói dối, những từ biểu đạt không được nhấn mạnh. Quy tắc này sử dụng những gì thường được gọi là tâm lý đảo ngược. Pamela đi khám sức khỏe định kỳ, và khi bác sĩ của cô ấy có kết quả xét nghiệm máu, ông ấy gọi điện để thông báo rằng cô ấy đã nhiễm virus mụn giộp.
Cô ấy nói cô ấy nhận ra mặt người đó nhưng không biết tên. Trong trường hợp hình phạt dành cho sự dối trá không đủ mạnh, bạn sẽ khó có được sự thật. Bạn quan tâm đến việc có được sự thật.
Tuy nhiên, nếu anh ta bảo bạn đó là cà phê không có cafêin – thứ anh ta nghĩ bạn không thích – thì bạn có thể tin chắc rằng mình đã có được thứ mình yêu cầu ban đầu. Nếu bạn không có được câu trả lời mà bạn đang cần, hãy tiếp tục bước tiếp theo. Ví dụ 1: “Tôi đưa cho bà cấp độ điều trị tốt nhất rồi đấy.
Người đó đã làm gì đó không đúng, nhưng đó không còn là mối quan tâm của bạn nữa. Các đại từ tôi, chúng tôi ít được sử dụng hoặc không hề xuất hiện. Chị ấy cảm thấy tay bác sĩ kia uống rượu trong ca trực.
Họ không kêu ca, cằn nhằn hay có thái độ nóng nảy. Cách nói ra một điều gì đó thường quan trọng không kém nội dung lời nói. Lý do là vì người đó suy nghĩ nhanh và cố gắng nhớ những gì mình đang nói.
Một người có thể tuyên bố vấn đề khác mình tức giận về một nguyên do hoặc tín điều bởi vì người đó đang cố thuyết phục bản thân cũng như người kết tội. Vì vậy, trước khi bạn chấp nhận lời nói của ai đó rằng người đó có thứ tốt hơn, điều đầu tiên là hãy xem liệu họ có thứ mà bạn hỏi hay không. Tuy nhiên, nếu bạn nói…
Kỹ thuật này sử dụng những mệnh lệnh đi kèm theo một cách hoàn toàn mới. Nếu bạn hỏi hàng xóm của mình có đúng là những người ngoài hành tinh đã hạ cánh xuống bãi cỏ trước nhà bà ấy hay không thì bạn đừng trông mong bà ấy trả lời nghiêm túc. Nếu họ tự tin với suy nghĩ của mình, họ sẽ cảm thấy không cần phải thuyết phục.
Rõ ràng con trai bà ấy khó có thể bỏ nghiện được ngay. Và người đó hiểu điều này. Trong cả hai kịch bản này, các cuộc nói chuyện đều tích cực.