Một cái Dream khoảng mười bảy triệu. Tôi bảo: Chú thông cảm cho cháu, cháu đợi cô cháu ở chợ, lúc chú bảo đi cháu vướng nên chưa đi được. Chúng tôi thương hắn, thương gia đình hắn.
Từ giờ bác gái sẽ khó nói chuyện bạn bỏ học trước mặt bác trai đây. Bởi vì, khi đã thực sự thiện rồi thì khó mà đủ ngu si để trở nên ác nữa. Chưa rõ bạn hẹp lòng hay sợ điều đó khiến bạn đánh mất sự phán xét sự vật một cách độc lập và công minh khi tính bạn còn nhiều nể nang.
Kiểu chơi chữ này vớ vẩn thôi. 5 phút, 10 phút, 15 phút… Tôi cứ nghĩ miên man… Hãy vừa tưởng tượng vừa ghi nhớ để khi có cơ hội sẽ nhai lại nó bằng câu chữ.
Cái này họ cũng nhầm. Ông cụ bảo thích nhấm nháp sự đau đớn ấy. Đánh dấu được bao nhiêu sự thật, bao nhiêu thời khắc.
Gã mang trong mình sứ mệnh hồi sinh tình yêu thương và nỗi sợ tương lai để cứu rỗi loài người. Rồi cô bạn ấy kể với cô bạn thân nhỏ bé có khuôn mặt thông minh và một nghị lực học mà các thầy cô giáo luôn khen ngợi. Anh chị họ hơi cúi đầu ăn phía đối diện với bạn, làm khán giả bất đắt dĩ.
Bị nghi ngờ cũng đáng. Họ có lí do, bao giờ cũng có lí do cho phải đạo. Và ông vội ngoảnh đi.
Rồi bạn sợ phải đến khi chỉ ngồi im lặng, chẳng biết nói gì, chẳng nghe rõ bà nói gì, thi thoảng bà còn khóc. Và những khuôn mặt mới như rất thân quen, như gặp ở đâu đó rất lâu rồi. Và còn nhiều lí do khác.
Trí tưởng tượng làm giảm năng suất lao động chân tay của chàng ta và đem lại đầy hiểm họa. Cái mà là một người thì đứng ở vị trí nào cũng có quyền nói. Dù sao nó cũng được tổ chức cả một cuộc thi đặt tên trên báo.
Mặc kệ những ý nghĩ vừa mang nặng còn dồn ứ xếp hàng chờ được chui ra. Và dễ sống hơn một chút. Hình như chưa bao giờ bạn nói mê.
Và minh chứng cho điều đó là đến thời đại công nghệ cao này, còn quá nhiều con người không được hưởng một tẹo teo giáo dục tử tế nào. - Tôi nghĩ tôi hiểu được phần nào con người ông. Khi thấy viết đã cũ cũng lại khó tiếp tục.