Hãng Xerox bị sốc mạnh vì trước đó họ không tin rằng có một ai đó lại cần đến một cái máy tính cho riêng mình, cho dù về mặt công nghệ, hãng này đã thành công khi thiết kế máy tính nhỏ gọn. mà ngôn ngữ hiện đại ngày nay gọi đó là một dấu hiệu trong bộ nhận diện của một tổ chức được nhắc đến nhiều có lẽ là nhờ vào khả năng nó giúp người ta nhìn thấy. Nhưng vào những thời điểm quan trọng, ông vẫn thường dùng phương pháp trực quan.
Nước Mỹ như thở phào rồi lên cơn sốt. Watson chấp nhận gánh nặng 22. trong cuộc chiến Triều Tiên.
2004 rằng đã học từ mỗi doanh nghiệp một ít. Mặc dù đang chuẩn bị vào cuộc chiến nhưng Watson vẫn nhận lời làm chủ tịch Commit- tee for Employment of the handicapped Ủy ban người lao động khuyết tật. Patterson được mô tả như một nhà quản lý độc tài.
Cả hai phát hiện ra rằng họ đều ghét rượu và thuốc lá, mặc dù thỉnh thoảng có dùng xì gà. Ông của con và cha cứ tranh cãi với nhau triền miên. Có điều là, ngay cả khi đã tự dặn mình
Peter Drucker, nhân chứng sống về Watson, khi ấy là một phóng viên trẻ của tờ báo Fortune saukhi thoát khỏi châu Âu, lúc ấy rơi vào tay ĐứcQuốc xã, ông đã đến Mỹ. Mục tiêu là thay thế các thiết bị chuyên dụng bằng một nhóm máy tính tương thích với nhau, chúng có thể thực thi mọi nhu cầu xử lý dữ liệu. Watson thổi vào đó những sinh khí mới.
Không phải Gerstner không đủ tài để thuyết giảng mà thông điệp ở đây là hãy lắng nghe từ bên ngoài, đừng nhìn từ bên trong. Còn Time gọi đó là đưa IBM và cả thế giới vào kỷ nguyên máy tính. Người ta chứng kiến Watson bắt đầu tư tưởng Không sa thải.
Trở về từ chiến tranh, Tom một lần nữa đã nhận ra nhanh chóng rằng, tương lai của IBM lệ thuộc vào máy tính điện tử, chứ không phải là những máy lập bảng có từ thế kỷ XIX. Chúng ta sẽ sử dụng tất cả các nhà máy và không sa thải bất cứ công nhân nào. Năm đó, nó có lãi ròng hai triệu đôla trong 12 triệu doanh thu.
Và họ nói chuyện với nhau. Gerstner đã dùng đến biện pháp gây sốc. thế có thể có nhiều cơ may sống sót thông qua việc cạnh tranh lẫn nhau.
Thật ra, Tom chỉ thấu hiểu cha mình khi Watson qua đời. Sau này, Watson nhớ lại lời cha ông đã nói: Cha rất vui vì giờ đây con đã làm một việc khác hẳn. Chúng ta đang ở thế kỷ XXI với sân khấu toàn cầu hóa và những cuộc cách mạng đang diễn ra trên đó với tốc độ chóng mặt, cạnh
* Kevin Maney, tác giả cuốn tiểu sử về Watson, tên đầy đủ của cuốn sách: The Meverick and His Machine. Nhà viết tiểu sử Thomas Watson đầy đủ nhất là Maney có một cơ hội phi thường là lục tung tài liệu mấy mươi năm cũng không tìm thấy. Bầu không khí cởi mở và hòa đồng được thiết lập.