- Ta biết sức mạnh của Cây Bốn Lá thần kỳ, và đối với riêng ta - một Hoàng tử của lòng đất - thì ta cũng đã có quá đủ sự may mắn rồi. sự bất hạnh triền miên. Hay thậm chí còn tệ hơn.
Bà chúa hồ hơi bất ngờ và suy nghĩ một hồi lâu, nhưng cuối cùng bà cũng đồng ý. - Lắng nghe đây! Ta biết ngươi đang chờ điều gì. Bà ta có một sắc đẹp mê hồn.
Ai nói với ngươi điều đó chắc chắn là lầm rồi, hay cũng có thể là hắn ta đang lừa gạt ngươi. Chúng mau chóng tàn lụi như những hạt giống được rơi xuống sa mạc khô cằn. Leo lên được ngọn núi này thật là một điều cam go.
Và anh đã tin sự bịa đặt ác ý mà Morgana truyền qua để gây nên lòng nghi kỵ thù hận. Nếu chúng không hát, nước trong hồ sẽ không bay hơi, và nếu nước không còn bay hơi thì hồ sẽ bị đầy ứ, và nếu hồ quá nhiều nước gây ra ngập lụt thì rất nhiều cây cối và sinh vật trong rừng sẽ bị chết. Thần Gnome đã gần như khuất dạng trong hang đá ngầm.
Chỉ còn một ngày nữa thôi. Vì giờ đây, chàng đã biết cách tạo ra sự may mắn, vì thế chàng không giữ lấy nó làm bí mật cho riêng mình. Tôi không bao giờ trì hoãn công việc của ngày hôm nay sang ngày hôm sau.
Không có một dòng suối hay mạch nước nào bắt nguồn từ đây cả. - Dĩ nhiên là không rồi! Giọng nói nhà ngươi dường như cũng muốn khẳng định điều đó rồi. Cái cảm giác rằng mình là một nạn nhân, một người bị lừa, một người không may mắn thì cũng chẳng hay ho gì nhưng ít ra nó cũng giúp họ cảm thấy phần nào nhẹ nhõm hơn.
Tay chàng rớm máu và dính đầy đất. Hôm nay đã là ngày cuối cùng rồi, vì vậy quyết định làm gì trong hôm nay là rất quan trọng. Nếu từ trước đến giờ chưa hề có một cây bốn lá nào mọc ở đây, nếu chưa ai từng tìm ra được nó, thì đó chính là vì tất cả những người đó đã luôn lặp lại những điều cũ kỹ, những điều mà những người trước đó đã từng làm.
Chuyện gì đang xảy ra thế? Anh bắt đầu nhận ra rằng chắc chắn may mắn sẽ không đứng về phía anh. Nott quyết định hôm nay anh sẽ đi tìm hỏi thêm những người khác. Nghe đi nghe lại một điều khiến anh ngày càng tin chắc là nó đúng.
- Ngươi và con ngựa đen của mình đang làm gì bên hồ của ta đó? Các ngươi đã uống xong rồi. Chúng chỉ thích rong chơi suốt ngày và luôn để việc cần làm hôm nay đến "ngày mai" mới làm. - Ồ! Sao trước đây mình lại không nghĩ ra nhỉ? Cảm ơn Người rất nhiều! Cháu phải đi đây.
Chắc chắn anh biết là mình sẽ chẳng tìm được một cây bốn lá nào cả nhưng anh không muốn quay trở lại lâu đài một mình. Sáng hôm sau, Nott - hiệp sĩ áo đen, thức dậy trong tâm trạng khá chán nản. Họ cũng không biết người kia đang ở đâu trong khu rừng.