Rồi tự dưng tất thảy lại phá sản. Có ai bảo: Loanh quanh luẩn quẩn cũng là chơi. Không muốn bỏ họ đi, bạn đặt mỗi chân lên một con đường.
Và sự vô tư của họ là sự vô tư của những con lợn. Không có kẻ sống sót, chỉ có kẻ nín thở được lâu nhất. Chúng tôi làm theo luật.
Để tôi có thể đấm vào mặt ông ta, đập tan cái bàn rồi ra đi. Nhưng thường thì bạn không chiến thắng nổi cảm giác chán ngán. Dở đến độ họ bị văn chương bắt vở.
Anh chắc chả chấp tôi đâu nhỉ. Chơi là thay đổi nhân loại mà cũng làm họ chả mảy may suy chuyển. Mình sẽ trả lời: Cảm ơn lời khen của đồng chí.
Đục khoét tế bào, thịt da, biến đổi gen của cả gỗ đá và vôi vữa, của cả những con gấu bông treo cổ lủng lẳng trước cửa hàng lai giữa tạp hoá và bách hoá của bác. Sẽ mệt và bức bối khi muốn giữ mình lành mạnh trong môi trường bên cạnh những đồng đội có vẻ tử tế, cũng có không ít những thằng đồng lứa hoặc lớn hơn chỉ biết ăn, tập, chửi bậy, chơi bẩn và cưa gái. Nhưng họ cũng không trút giận vô cớ.
Hồi cháu học lớp 11, có một hôm cháu đi học xong không về nhà ngay. Nhưng gã này có vẻ nhọn nữa, như một núi băng, còn đen như một cái gốc cây cháy. Sợ không trả được? Không phải.
Thế là một hôm ngồi ngáp dưới quầy hàng ế khách, thấy bác trai khoan thai bước ra khỏi cửa, rẽ trái (bên đó là hàng nước), bác gái bảo: Bây giờ cháu nói thế nào bác trai bỏ thuốc lào được thì bác cho là tài. Hãy bắt tôi, nếu có thể. Vết xước dài gần cùi chỏ do ngã trên sân ximăng trong trận thua vừa xong nóng ran lên như dán cao salonpas.
Nhưng hiềm là dồn nén, kiềm chế cảm xúc thì phải giải tỏa để cân bằng. Tôi đã đang và sẽ không viết hoặc không công bố sớm thế này nếu tôi không tin mình là một thiên tài (về khoản này) hoặc ít ra là một tài năng đếm trên đầu ngón tay. Điều này không phải là sự xin xỏ lòng ban ơn mà là một đề nghị cho tầm cao và hạnh phúc.
Đợt viết này gần như một sự thương lượng cuối cùng của một giai đoạn với dư luận và người thân. Nhưng mà vẫn sẽ có những sai lầm. Như đôi lần nó chợt thốt ra lúc bực bội.
Theo thói quen, nó thành thứ máy tự vận hành. Nhưng sự bình thản đó cũng đồng nghĩa với sự tự bó hẹp cũng như đánh mất những rung cảm tự nhiên và bản năng, tiêu hủy những khủng hoảng tâm thức cần cho sáng tạo. Em sẽ kể cho nó về cuộc tình của em.