Được 2 năm, chịu không nổi, rồi một buổi sáng, không điểm tâm, bỏ nhà ra đi, cuốc bộ trên 20 cây số về thăm bà mẹ làm quản gia cho một chủ điền. Họ sống bên nhau, như để trả một cái nợ tiền kiếp cho nhau vậy. Ông Adamson hỏi ông về những nỗi khó khăn buổi đầu và ông cảm động, kể lể về cảnh nghèo khổ của ông hồi nhỏ: Bà mẹ góa, nấu cơm cho khách trọ, còn ông thì làm thầy ký, sao khế ước cho một sở bảo hiểm để kiếm mỗi ngày 5 cắc.
Không có thì giờ học, nhưng có một thiên tài trời cho riêng dân ái Nhĩ Lan là bẩm sinh đã biết nghệ thuật làm cho người khác thương mình. nói: "Tôi nhận được bức thư đó, ngạc nhiên lắm, ngạc nhiên mà cũng vui nữa. Ông Hurock hứa làm như va muốn, và sau cùng dắt con "ngựa con bất kham" đó ra sân khấu để được hoan hô như vũ bão như mọi tối.
Carnegie tức khắc trả lời: "Thì đặt là Công ty Pullman tất nhiên rồi". Mùa này ai cũng trốn cảnh nhà quê, dễ gì cho người khác mướn được? Ông Farrell nói: "Trước kia, nếu gặp trường hợp đó, tôi đã chạy lại kiếm người mướn nhà, biểu ông ta đọc kỹ lại thể lệ trong tờ giao kèo. Lawes sững sờ, không biết đáp ra sao.
Nhưng hôm ấy, anh Emile tới không được, mặc dầu tôi có dặn trước. Hai mươi bốn thế kỷ trước, Khổng Tử đã giảng tới nó. Tức thì ông Lawes thấy ham thích, muốn làm một việc mà chỉ một người đại tài mới làm nổi.
Vậy, muốn thay đổi hành động của một người mà không làm phật ý họ và cũng không gây thù oán: Bà nhất định không bao giờ để cho ông ở một mình hết, luôn luôn sợ ông có ngoại tình. Nhiều vĩ nhân trong thế giới cũng mắc cái tật tự khoe mình là quan trọng.
Lớn lên, ông làm chính trị, tập nhớ tên họ và vẻ mặt của người khác, mà lần lần trí nhớ đó trở nên kỳ diệu. Người đó rõ ràng thiếu của xí nghiệp Detmer mười lăm mỹ kim, viết thư đòi nhiều lần mà không chịu trả, hôm đó đi xe lửa từ nhà lại hãng, nói không những không trả tiền mà từ rày không thèm mua hàng ở hãng nữa. Kết quả ra sao? Tức thì hết tranh biện.
Tới mỗi tỉnh, ông đãi các cử tri một bữa cơm trưa hay cơm tối, đem hết tâm can mà bày tỏ thiệt hơn với họ, đoạn chạy biến qua tỉnh khác. Trong khi củi cháy lách tách trong lò sưởi, người ta mời tôi đánh bài bridge. Thành thử ông có một cuốn sổ ghi hàng ngàn tên những người ấy.
Mà chính nụ cười quyến rũ của ông lại là khả năng khả ái nhất. và chúc các em chơi vui nhé!''. Sau cùng, gió mệt phải ngừng.
Như vậy không nguy hiểm. Như trên kia tôi đã nói, giáo sư John Dewey cho rằng thị dục huyễn ngã là thị dục mạnh nhất của loài người. Điều thứ nhì, nó muốn giường nó sạch.
"Nhà này là kết tinh của biết bao nhiêu năm mơ tưởng. Trong 4 năm, ông dò xét đời sống giữa vợ chồng của 200 người, 100 người đàn ông và 100 người đàn bà. Đừng bao giờ để người đó trả lời "không" hết.