Tôi không biết gì về máy tính(*) và cũng không biết cách nào để bán được nó. Tuy lúc này ông đã rời vị trí đó, nhưng dự án này đã dẫn đến quả bom nguyên tử đầu tiên trên thế giới. Làm cách nào để biết lý thuyết của Watson hữu ích và đáng để theo dõi cả trăm trang sách? Nói cách khác, lấy gì đo lường giá trị quản trị của Watson? Tại sao không bàn về Thomas Watson Jr.
vào thời điểm người Mỹ nhận ra tác hại của ý đồ độc quyền trong kinh doanh. Và do đó, ông vĩ đại. Ngày nay, trong lễ vinh danh của Nokia,ngài chủ tịch cũng sẽ đích thân trao giải cho nhânviên của mình.
Big Blue dùng lực lượng bán hàng và tính đổi mới để thống lĩnh thế giới máy tính. Người ta vừa luôn kính sợ ông vừa nhận cảm hứng khám phá và lao lên phía trước từ ông. Vào thời đại của ông, không ai nghĩ rằng, xử lý dữ liệu lại là một ngành kinh doanh.
Thomas Watson, Sr: IBM and the Computer Revolu- tion, NXB Beard Books, 4. Và sự nghiệp lẫy lừng của ông đủ sức mạnh là một cuộc thí nghiệm đáng tin cậy. Sau nhà là con suối nhỏ và chuồng bò do cha của ông xây năm 1825.
Tom đã cố chống cự người cha sắt đá của mình. Thật ra, Tom chỉ thấu hiểu cha mình khi Watson qua đời. Bởi lẽ, ở đây không có con người chung chung mà là những kỹ sư những người đã thích thú chọn công việc làm nghề nghiệp thì sự hiểu biết chuyên môn sẽ nuôi dưỡng niềm đam mê.
Cắt giảm nhân công bắt đầu gây kinh hoàng cho giới lao động. Gia đình Watson không còn bất cứ ai làm việc trong IBM. Trong khi đó, sau sự mạo hiểm lớn đầu tiên Tom đã vượt qua nỗi sợ hãi phải quản lý tập đoàn quá lớn so với ông.
Watson chấp nhận tranh luận. Trong ảnh, trông ông hơi đầy một chút so với thuở trung niên khi ông giảng giải về công thức 5C. Waston nói với nhân viên Trung thành với công ty chứ không phải với tôi và ai không yêu công ty với tất cả trái tim thì hãy tìm một nơi khác để làm.
Thật thú vị khi mọi công nhân đều được khuyến khích chơi golf. Nó xuất hiện khắp mọi nơi trong các ấn phẩm của IBM. Ante quay trở lại với chính Watson: Tầm vĩ đại ban đầu của IBM định hình từ trong bóng tối và từ trong một chương gần như là thảm kịch của cuộc đời Watson.
Watson bước lên bục giảng và bàigiảng của ông chính là thông điệp đã nói với kỹ sư trưởng McPherson. Watson lo lắng vì không biết gia sản cả đời có thể nào chuyển vào tay một người mải chơi và chán ngán IBM như Tom? Tình hình thật nguy hiểm khi Tom xác nhận với con gái vào cuối đời rằng ông đã rất sợ hãi nhận lĩnh IBM. Hàng ngàn bức điện trên thế giới gửi về cho ông, từ giới kinh doanh cho đến các nguyên thủ.
Năm 1920, sau 6 năm lãnh đạo công ty, CTR đã vượt qua một chặng đường dài. Và để khỏi đi bộ mất cả ngày vừa đi vừa về, Tommy phải học nội trú ở trường. Phương cách của Watson là các phiếu ghi số liệu của Lake chỉ dùng được với máy của IBM một cách tư duy quen thuộc của những năm đầu thế kỷ XX.