Hai năm sau đó, tôi mới gặp lại ông Algamish. Lần thứ hai, chúng tôi thất bại nặng nề, vì bị toán quân rất gan dạ và có trang bị đầy đủ tấn công lại. Mathon mỉm cười điềm đạm, chứng tỏ bản lĩnh của một con người đã từng dạn dày kinh nghiệm trong việc cho vay tiền:
- Bất cứ ai cũng có thể bị biến thành nô lệ. - Trong ba năm đó, anh đã để dành được bao nhiêu ngoài số tiền thưởng của nhà vua? Sau khi người nô lệ ấy chết, xác được treo ngược lên một cây sào để cho mọi người đều nhìn thấy.
Quả thật, kế hoạch này đã không làm con thất vọng. – Trong một ngày, nếu anh cày được một công đất, thì anh là một nô lệ làm được việc, và bất cứ ông chủ nào cũng sẽ nhận biết điều đó. Tôi sẽ bày cách cho bạn làm thế nào để có được một ngày nghỉ ngơi thoải mái.
Tôi tự hỏi tình cảnh của mình có gợi cho họ một sự thương hại nào không. – Arkad nói như thế vào buổi sáng ngày học thứ năm. Chiều hôm sau, ông đội một khay bánh mật ong lớn trông rất ngon lành và được bày rất bắt mắt đi dọc theo các con phố, cất tiếng rao hàng luôn miệng.
- Trở về Babylon, với tình cảnh nợ nần chồng chất như thế, ông đã xoay xở như thế nào, hỡi ngài Dabasir đáng kính? - Một thực khách hỏi. "Thà thừa một thận trọng nhỏ còn hơn phải gánh chịu một điều ân hận lớn về sau". Cha mẹ anh ta rất giàu có và giống như con, anh ta đến Nineveh để tìm cơ hội lập nghiệp.
Người bạn mua gia súc của chúng ta cũng vậy, đáng lẽ anh ta có thể thu được một khoản lợi nhuận rất lớn nếu thực hiện ngay việc mua bầy cừu. - Ông có thể tin tưởng tuyệt đối vào cháu. Anh thấy đó, con bọ này có lẽ phải nằm mãi mãi trong cái hòm của tôi.
Tôi có cảm giác như ánh mắt đó nhìn xuyên suốt tâm can của mình. Và thế là số tiền quay về túi của tôi ngày một tăng lên rất nhiều. - Nó có nghĩa là chúng ta sẽ phải vào đó để vác gạch, khiêng đất đá cho tới khi gãy xương sống mới thôi.
- Tôi chẳng có nổi hai đồng bạc nào để cho anh mượn, dù anh là người bạn thân nhất của tôi. Mà để được may mắn, chúng ta cần phải biết cách nắm lấyơ hội tốt và quyết tâm thực hiện ngay. Anh ấy đang dắt ba con lừa chất đầy rau quả đi ra chợ.
Ngoài đường phố, những chiếc xe ngựa của người giàu có đang náo nhiệt đi dạo, chen lẫn với đông đảo khách bộ hành chân mang dép và người ăn xin đi chân trần lấm lem bụi đất. - Hoàn toàn đúng như thế anh bạn ạ! – Arkad thừa nhận. Số tiền tăng lên tỷ lệ thuận với thời gian - bạn cho vay càng lâu thì sau này số tiền thu về càng lớn.
- Tôi xin tỏ lòng kính phục bạn! Bạn đã không ngần ngại nói một cách thẳng thắn đến vấn đề đó. Do đó, anh sẽ không tiếc gì nếu trích ra hai đồng bạc nhỏ nhoi để cho tôi mượn. Đời sống của những người này quả thật khó khăn và họ thường không thể trả hết nợ.