Ông nói: Chúng ta chưa từng gặp nhau, nhưng ngay lúc này tôi có thể nói rằng anh là một người có cá tính đặc biệt. Giấc mơ của tôi đã trở thành sự thật! Tôi sẽ được làm ở đài phát thanh! Giọng nói của tôi sẽ được truyền đi trên làn sóng suốt ba giờ đồng hồ mỗi buổi sáng, và có thể thêm nữa vào buổi chiều. Mọi chuyện bắt đầu vào một buổi sáng đẹp trời ngày 1/5/1957 tại đài phát thanh WAHR.
Lỗi là ở chính chúng ta. Một lần nữa, tôi muốn nhấn mạnh rằng là đừng bao giờ lãng phí thời gian của người khác (và có thể của chính bạn). Và có những lúc chỉ cần im lặng người ta cũng hiểu ý của bạn rồi.
Thời ấy tin tức truyền đi bằng miệng, người ta chỉ được học vài cấp lớp thấp ở trường… Và thế là từ ông bà của mình, Andrew đã có một kho tàng kiến thức. Có gái hỏi chuyện trước cũng vô cùng bình thường. Nếu đã đến nơi rồi thì bạn phải vui vẻ và thoải mái.
Lên sân khấu đi nào! Anh muốn nói gì, muốn làm gì cũng được. Tôi đã nói tốt hơn và thành công hơn trong suốt buổi tối hôm đó. Thực tế minh chứng rõ ràng điều này.
Tôi chỉ thường khoanh tay trước ngực một cách thoải mái. Lúc này tôi mới nghĩ trong đầu là nên nói cái gì tiếp theo. Ví dụ cụm từ người Mỹ gốc Phi năm 1987 xuất hiện trên tờ báo này 42 lần, đến năm 1993 đã xuất hiện 1422 lần.
Năm thành phố nào có tỉ lệ phạm pháp nhiều nhất nước Mỹ? Cũng chính là New York, Chicago, Los Angeles, Las Vegas và Miami. Trong chương trình mỗi tối của tôi trên đài CNN, bạn cũng thấy rằng tôi rất thích được lắng nghe các vị khách mời. Sau 16 năm thi đấu, John hiện đã giải nghệ và làm phát thanh viên trên làn sóng Baltimore Orioles.
Nhưng rồi Don cố thuyết phục. Khi chiến tranh thế giới thứ hai bắt đầu diễn ra, Churchill đã đến nói chuyện với các sinh viên một trường đại học ở ngoại ô Luân Đôn. Và tôi sẽ cố gắng làm hết mình, thật chí còn thích thú nữa chứ sao.
Mấy ai biết rằng đã có những lúc tôi chẳng biết nói cái gì… Em ơi có nhớ? Hãy nhớ lời thề hẹn của em. Tôi tập đọc cho thật truyền cảm.
Những phút đầu mở màn chương trình, tôi có nói rằng: Thưa ông, những điều này lẽ ra không nên nói trên làn sóng. Câu trả lời của Quayle lập tức khiến tất cả chúng tôi… dựng đứng cả lên! Trời ạ, đây là một người trợ lực đầy bảo thủ của tổng thống Bush, một phát ngôn của đảng Cộng Hòa vốn dĩ rất dị ứng với vấn đề xã hội này, và dĩ nhiên là luôn luôn phản đối! Thế mà ông ấy nói sẽ đồng ý nếu con gái cưng muốn đi phá thai!? Như vậy, chọn đề tài để nói là một điều rất quan trọng.
Bạn thử tưởng tượng tôi há hốc miệng như thế nào! Anh ta nói hay quá! Cứ như làm thơ vậy. Đây là sợi dây kết nối giữa cô và mọi người. Nhưng cậu con trai ấy là một tay ăn chơi lêu lổng và chẳng có ý muốn học hành gì cả.